Hồi 20, 21, Tây Du Ký kể rằng đường đi của ba thầy trò Đường Tăng, Ngộ Không, Bát Giới (lúc này Sa Tăng chưa nhập hội đi thỉnh kinh) bị yêu ma Hoàng Phong chặn đường. . Thấy thuộc hạ của mình là một con hổ tiên phong vì bị Tôn Ngộ Không đánh chết vì bắt được Đường Tăng, Hoàng Phong tức giận xông ra đánh. Không địch nổi hàng trăm con khỉ do Lão Tôn biến hình há miệng thổi luồng gió mạnh khiến hàng loạt Ngộ Không giả bay đi, còn Ngộ Không thật thì nhắm mắt bỏ chạy.
Lão Tôn sợ tả xung hữu đột khi gặp lại Bát Giới: “Ta cũng biết hô gió, võ nghệ, nhưng chưa từng gặp gió độc như vậy, chịu không nổi nên phải chạy”. .
Gió làm mắt Tôn Ngộ Không cay xè, nước mắt chảy dài không ngừng nên không mở ra được, đành phải vội vàng đi tìm người chữa thương. Nếu không có sự giúp đỡ của Bồ tát Linh Cát, đại đệ tử của Đường Tăng có nguy cơ bị mù. Vị Bồ tát này cũng hàng phục được yêu ma Hoàng Phong, hóa ra đó là một con chuột vàng tu hành dưới chân núi Linh Sơn của Phật, vì uống dầu lưu ly trước bàn Phật nên đèn mờ. .
Chỉ là một con chuột mà thôi, tại sao ngọn gió nó thổi ra lại đáng sợ đến thế, thậm chí có thể khiến đôi mắt vàng của Tôn Ngộ Không vốn vững vàng khi bị đốt trong lò bát quái chỉ gặp một luồng gió? chịu đựng được?
Trong Tây Du Ký, ông già mà Tôn Ngộ Không gặp trên đường (thực ra là hóa thân của Hộ Pháp Già Lam) đã tiết lộ về loại gió này: “Hoàng Phong đại vương thổi gió độc. Không phải gió đông hay gió tây, gió nam, phương bắc, không phải gió xuân, hạ, thu, đông, mà là gió thần bay ra từ lỗ mũi, miệng và mắt, rất độc!”
Theo lời ông già gió ấy:
“Ngài làm trời đất tối tăm
Quỷ thần kinh hơn
Cho dù núi đổ,
Để người ta bỏ mình.”
Nói tóm lại, đã bị gió đó thổi bay thì ngoài chư thánh thần phật ra thì không ai có thể sống được.
Về thông điệp Phật giáo ẩn chứa sau câu chuyện này, Thượng tọa Thích Tịnh Thiện giải thích trong một bài viết trên Cổng thông tin điện tử GHPGVN rằng loại gió mà con quỷ Hoàng Phong thổi ra là “gió tám”. – tám loại gió tượng trưng cho những chướng ngại ngăn cản bước tiến của hành giả trên hành trình giác ngộ và giải thoát.
Tám loại gió gồm: Lợi (được lợi cho mình), suy (mất mát, hư hỏng, mất mát); hủy (bị xúc phạm hay khinh thường), quý (đề cao hay ca ngợi danh dự hay địa vị của mình), xưng (khen, khen), khổ (bị chê, có điều xấu bại lộ), khổ gặp bất hạnh. , gây đau khổ về thân tâm), hạnh phúc (vui).
“Có thể nói rằng tất cả chúng ta ít nhiều đều bị cuốn vào một số trong tám luồng gió đó. Nếu chúng ta kiếm được một số tiền lớn hoặc trúng xổ số chẳng hạn, thì tâm sẽ bình lặng như thường. khi không được, hoặc hoang mang, bất an vì tính toán xem mình sẽ làm gì với những lợi ích mình đã có, hoặc có việc gì không ai làm được mà mình làm được, người ta tung hô khen ngợi, mình tự hào? hay còn Đó là nói đến những điều lợi ích, còn những điều thất bại, thua thiệt hay tủi nhục đau khổ là điều khó tránh khỏi”, Thượng tọa Thích Tịnh Thiện viết.
Gặp phải tám loại gió trên, người không có trí tuệ sẽ phải chịu nhiều đau khổ, ngay cả người trí tuệ như Tôn giả hành giả cũng bị thổi bay mù mịt, vì không biết nguồn gốc của nó. Cần phải biết những luồng gió cản trở sự tu tập đó từ đâu đến thì mới có thể hóa giải được, chính vì thế mới cần Bồ tát Linh Cát – tượng trưng cho trí tuệ, tức là tâm trong sáng dù gặp nghịch cảnh. .
Trong Tây Du Ký, Linh Cát Bồ tát niệm chú định tâm giúp Ngộ Không hàng phục yêu ma Hoàng Phong, ngụ ý phải có định lực và trí tuệ mới nhận ra chướng ngại vật là gì và từ đâu đến. Con yêu quái này vốn từ dưới chân núi Linh Sơn của Đức Phật, tức là gió độc bắt nguồn từ chân tâm, nó xuất hiện là do tâm bất tịnh mà xuất hiện.
Tại sao con quỷ thổi cơn gió đáng sợ đó lại được miêu tả là một con chuột? Thượng tọa Thích Tịnh Thiện giải thích, do chuột là loài vật lén lút, sống trong bóng tối và rất sợ ánh sáng. “Còn núi Linh Sơn là chỗ Phật ở, hiện ra chân tâm. Nói yêu tinh ở dưới chân núi là ngụ ý tám gió đều do tâm tạo nên, khi tâm mê muội vô tình hay lén lút thì bỏ chạy với thế giới bên ngoài và được tiếp xúc.Cảnh mê hoặc, lìa nguồn gốc phiêu bạt khắp nơi được tượng trưng bằng hình ảnh con chuột nên trong kinh Pháp Cú có nói: ‘Tâm phàm phu đi xa, đi xa, vô hình và vô hình, như trốn trong hang sâu, nếu điều phục được tâm mình thì thoát khỏi gông cùm trói buộc”.
Như vậy, loại gió độc mà yêu quái Hoàng Phong thổi ra chính là chướng ngại vật xuất phát từ dã tâm của thầy trò Đường Tăng. Các em phải tập trung, sáng suốt vượt qua để rút ngắn chặng đường thỉnh kinh đầy gian nan phía trước.
Bài viết gốc: https://gamek.vn/giai-ma-tay-du-ky-vi-sao-ngo-khong-suyt-mu-khi-bi-yeu-chuot-vang-thoi-gio-178221124164811455.chn