Năm 2010, Takeshi Kuwabara bị kết án vì tội giết người tình – Rie Isohata. Nhưng điều gây chú ý dư luận không phải là bản thân bi kịch này, mà ở chính thủ phạm. Kuwabara là một wakaresaseya – tức là người được chồng của Isohata thuê để phá vỡ hôn nhân của họ.
Bản thân Kuwabara đã kết hôn và có con. Sau khi nhận hợp đồng của chồng Isohata, Kuwabara sắp xếp để gặp Isohata tình cờ trong một siêu thị. Anh khẳng định mình là một nhân viên IT độc thân. Cả hai bắt đầu ngoại tình và cuối cùng dẫn đến một mối quan hệ nghiêm túc.
Cùng lúc đó, một đồng nghiệp của Kuwabara đã lén lút chụp ảnh cặp đôi lúc họ ở bên nhau trong khách sạn, và chồng của Isohata đã sử dụng những bức ảnh này làm bằng chứng để đòi ly hôn. (Theo luật pháp Nhật Bản, khi cuộc ly hôn gây tranh cãi, những bằng chứng như thế này sẽ rất hữu ích).
Khi Isohata phát hiện mình bị lừa dối, cô đã giận dữ cắt đứt mối quan hệ với Kuwabara. Nhưng chưa sẵn sàng đánh mất người tình, anh đã siết cổ cô bằng một sợi dây. Một năm sau đó, Kuwabara bị kết án 15 năm tù.
Sau vụ án Isohata, ngành công nghiệp wakaresaseya bị điêu đứng. Cùng với các vụ lừa đảo, thảm kịch này đã thúc đẩy một số cải cách, trong đó yêu cầu các nhà cung cấp dịch vụ này phải có giấy phép.
Yusuke Mochizuki – một nhân viên của dịch vụ chia tay First Group – cho biết, sau vụ Isohata, dư luận đã đặt ra mối nghi ngờ nhiều hơn và điều đó khiến các đơn vị vấp phải những thách thức.
Tuy nhiên, sau một thập kỷ kể từ vụ thảm sát, các quảng cáo trực tuyến về dịch vụ bắt đầu xuất hiện trở lại. Ngành công nghiệp này lại đang có dấu hiệu phát triển mạnh mẽ bất kể chi phí cao và vẫn đang gây tranh cãi trong dư luận Nhật Bản.
Các nhà cung cấp vẫn đang phục vụ những khách hàng có nhu cầu. “Dịch vụ wakaresaseya thu phí rất cao, vì thế khách hàng thường là những người giàu có” – ông Mochizuki cho hay.
Mochizuki vốn là một nhạc sĩ, sau đó quyết định gắn bó với nghề wakaresaseya. Ông cho biết, ông có thể tính phí 400.000 yên (87 triệu đồng) cho một ca tương đối đơn giản, tức là khách hàng cung cấp được nhiều thông tin về đối tượng. Ngược lại, nếu ông chỉ nhận được một chút ít thông tin, lệ phí sẽ cao hơn.
Lệ phí cũng có thể lên tới 20 triệu yên (4,4 tỷ đồng) nếu khách hàng là chính trị gia hoặc người nổi tiếng, đòi hỏi mức độ bảo mật thông tin cao hơn.
Dựa trên vụ án Isohata, nhà văn Stephanie Scott đã cho ra mắt một cuốn tiểu thuyết mới có tên What’s Left of Me Is Yours.
Scott cho rằng, việc thuê một wakaresaseya là để “giúp bạn tránh phải đối mặt. Đó là cách nhanh chóng để giải quyết một tình huống khó khăn mà không xảy ra xung đột. Và vợ bạn có nhiều khả năng đồng ý ly hôn hơn nếu cô ấy đã yêu một người khác và muốn tiến tới với anh ta”. Vì thế, dịch vụ này đặc biệt hữu ích khi bạn đời không đồng ý ly hôn hoặc gây khó dễ cho việc ly hôn.
Hãy nói về câu chuyện của Aya – một phụ nữ tin chắc rằng chồng mình, Bungo đang ngoại tình. Cô đã tìm tới một công ty wakaresaseya tên là Chikahide.
Chikahide bắt đầu nghiên cứu về Bungo qua những thông tin Aya cung cấp. Bungo là một người thích tập gym, tới từ thành phố Kagoshima. Vì thế, Chikahide đã gửi một nhân viên nam có giọng Kogoshima tên là Daisuke tới tiếp cận Bungo.
Daisuke bắt đầu xuất hiện ở phòng tập gym mà Bungo hay tới dường như một cách tình cờ. Anh bắt chuyện và kết bạn với đối tượng. Anh hiểu rất rõ về Bungo nhờ nghiên cứu của công ty, vì thế rất dễ để anh trở nên hứng thú với những chủ đề mà Daisuke đưa ra. Cuối cùng, Daisuke đã biết nhiều hơn về bạn gái của Bungo, tên Emi.
Lúc này, công ty sẽ cử một nữ nhân viên tên Fumika làm nhiệm vụ tiếp cận Emi. Sau một thời gian kết thân, cuối cùng Fumika đã sắp xếp được một bữa ăn tối với Emi và một vài người bạn khác – cũng chính là các đồng nghiệp của Fumika. Một trong số đó là Goro.
Goro lúc này đã sẵn sàng với tất cả thông tin cá nhân về Emi. Anh tán tỉnh Emi dựa trên nguyên tắc sẽ không quan hệ với đối tượng để tránh vi phạm luật mại dâm. Khi đã phải lòng Goro, Emi sẽ chia tay với Bungo. Đến đây, kế hoạch được cho là thành công, kể cả sau này vụ ngoại tình có tái diễn. Goro sau đó sẽ tìm cách biến mất và không bao giờ tiết lộ anh là một wakaresaseya.
Trường hợp này cần tới 4 nhân viên và mất tới 4 tháng tính từ khi bắt đầu cho tới khi vụ ngoại tình kết thúc. “Bạn cần phải hiểu luật pháp Nhật Bản” – Mochizuki cho hay. Những điều luật này liên quan tới hôn nhân, ly hôn và các ranh giới không thể vi phạm. Có thể có những công ty wakaresaseya đang hoạt động mà không có giấy phép. Nhưng Mochizuki cho rằng những công ty như thế này thường chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình, rồi sau đó biến mất không vết tích.
Mặc dù, một số đặc điểm của ngành công nghiệp wakaresaseya chỉ có ở Nhật Bản, nhưng ở nhiều nơi trên thế giới cũng có các dịch vụ tương tự.
Rất khó để xác định được chính xác các mối quan hệ đã bị ảnh hưởng như thế nào bởi ngành công nghiệp wakaresaseya.
Như nhà sản xuất Mai Nishiyama bình luận, “có thị trường cho tất cả nhu cầu ở Nhật Bản”, thậm chí là cả dịch vụ đóng giả thành viên gia đình, hỗ trợ hòa giải lãng mạn, chia cắt mối quan hệ của các con…
Người Nhật cũng tìm tới các dịch vụ để tìm bằng chứng làm cơ sở đòi tiền bồi thường sau khi mối quan hệ kết thúc.
Sự tồn tại của ngành công nghiệp wakaresaseya cho thấy, tiền bạc và sự lừa dối có thể đang thường trực trong các mối quan hệ nhiều hơn người ta nghĩ. Và các điều luật ly hôn, các chuẩn mực xã hội xung quanh chuyện ngoại tình, khó khăn trong việc đối mặt với bạn đời khó có thể thay đổi hoàn toàn trong tương lai gần. Điều này càng chứng minh các dịch vụ như wakaresaseya vẫn sẽ có giá trị.
“Đó là một công việc thú vị” – Mochizuki cho hay. Anh cảm thấy công việc này cho anh một cái nhìn sâu sắc hơn về cách người ta phóng đại, nói dối, giao tiếp và giải thích.