Công bằng mà nói thì tác giả của One Punch Man đã tạo ra được một câu chuyện anh hùng đủ sức hấp dẫn, thu hút độc giả về một anh hùng có sức mạnh quá bá đạo, vô đối. Cụ thể, nhân vật chính Saitama mạnh đến mức có thể đánh bại bất kỳ đối thủ nào với đúng một cú đấm. Ban đầu thì nó khiến cho Saitama và One Punch Man trở nên đặc biệt, chả tìm đâu ra một bộ manga nào mà nhân vật chính lại mạnh tới mức vô đối như anh chàng đầu hói của chúng ta. Thế nhưng dần dần, các cuộc chiến với lũ tội phạm, những kẻ phản diện ngày càng nhàm chán vì kịch bản quá đơn giản và dễ đoán.
Cái cách mà Saitama mạnh lên trong One Punch Man cũng hết sức vô lý. Chỉ trong ba năm, Saitama liên tục thực hiện 100 cái hít đất, 100 cái gập bụng, 100 cái bật nhảy kèm theo combo chạy 10km mỗi ngày. Chính sự cố gắng này khiến anh rụng hết tóc vào đúng năm 25 tuổi và khiến anh xấu trai đi rất nhiều. Bù lại Saitama có được sức mạnh siêu phàm, từ tốc độ, sức chịu đựng và độ bền thể lực. Cảm thấy mình đã mạnh lên, Saitama ra ngoài chiến đấu với tội phạm để xem mình có làm anh hùng được không với sức mạnh mới này.
Và rồi kết quả như thế nào thì độc giả đều biết rồi phải không nào, tập luyện hơi quá đà cho nên Saitama từ ngày “xuống núi” đã hạ gục bất kỳ kẻ thù nào chỉ bằng một cú đấm mà thôi. Từ ước mơ là tiêu diệt kẻ xấu dần dần Saitama xem việc chiến đấu với ác nhân như đập một con muỗi không có sức kháng cự. Thậm chí anh khá chán nản với việc trở thành anh hùng và chiến đấu trong sự cô đơn, tìm mãi không thấy đối thủ.
Thế nhưng từ ngày gặp cậu học trò Genos, anh cùng trò cưng tham gia Hiệp hội anh hùng. Bất ngờ thay Saitama chỉ được xếp vào một trong những anh hùng cấp thấp, do thành tích kém ở bài kiểm tra viết trước đó. Giống như Son Goku trong Dragon Ball thì Saitama khiến các anh hùng khác trong hội cảm thấy tò mò về sức mạnh của anh. Saitama thích tìm kiếm câu trả lời ý nghĩa cuộc sống của mình là gì hơn là tham gia vào các trận đấu với những kẻ độc ác.
Thực tế anh có muốn tham gia cũng khó vì truyện sẽ chẳng có gì nếu Saitama xuất hiện sau đó đấm một phát kết thúc tên ác nhân. Chính vì vậy mà chẳng giống với bộ manga nào, One Punch Man là bộ truyện mà nhân vật chính xuất hiện rất ít, vì anh ta quá mạnh nên cứ thấy Saitama lộ mặt là kẻ địch tập xác định sẽ phải “bay màu”. Ban đầu điều này khá thú vị nhưng dần dần nó khiến cho độc giả cảm thấy nhàm chán dần. Thậm chí có những kẻ phản diện còn chẳng đủ sức để đánh bại những anh hùng trong hiệp hội kia nên cũng chẳng cần đến Thánh Phồng xuất hiện nữa.
Trên đây là những ý kiến chủ quan của tác giả bài viết về vấn đề bộ truyện One Punch Man ngày càng nhàm chán vì không chỉ Saitama mà các anh hùng trong Saitama quá mạnh. Quan điểm của các bạn về vấn đề này như thế nào, hãy để lại đánh giá của mình nhé!