Trong vài năm trở lại đây, đặc biệt từ 2013 đổ lại, tới đỉnh điểm là cuối 2016 và năm nay, có rất nhiều ý kiến cũng như tranh luận từ cộng đồng đưa ra cho việc thiếu vắng những tác phẩm chất lượng về mặt nội dung, đặc biệt là tính nhân văn và truyền tải cảm xúc cho độc giả và người xem.
1. Khối lượng đang giảm dần
1.1. Mạo hiểm?
Trong vài năm trở lại đây, đặc biệt từ 2013 đổ lại, tới đỉnh điểm là cuối 2016 và năm nay, có rất nhiều ý kiến cũng như tranh luận từ cộng đồng đưa ra cho việc thiếu vắng những tác phẩm chất lượng về mặt nội dung, đặc biệt là tính nhân văn và truyền tải cảm xúc cho độc giả và người xem.
Ở đây, thứ khối lượng giảm dần chính là sự sáng tạo và các biến thể về thể loại, trong khi tạo ra một thể loại mới là cực kì khó khăn thì việc biến đổi vài khía cạnh của một type và rất tiềm năng, ví dụ như một tác phẩm A (được gắn nhiều tag gồm comedy – action – harem) chẳng hạn , hiển nhiên nếu như không thể bứt phá , một tác giả hay nhà sản xuất sẽ lại chạy theo ý tưởng thuần túy về một sản phẩm “chuẩn”, chuẩn ở đây là gì? Để cho dễ hiểu, bạn hãy hình dung về một công ty sản xuất nước ngọt (trong tình huống này đóng vai như tác giả hay nhà sản xuất Anime – Light Novel), họ muốn sản xuất một sản phẩm mới đạt 3 tiêu chí gồm ngọt, có gas và mùi hương tự nhiên ( tương đồng với các categories mà một anime được định hình ), và ở đây cái “chuẩn” xuất hiện, bạn sẽ làm gì? Cho đường, gas, và dùng gia vị tự nhiên trộn vào với tỉ lệ định sẵn và cho ra sản phẩm ? Như thế sẽ có nhiều người làm được, và khi cái gì đó phổ biến , nó khó có thể trở nên đặc biệt, nhàm chán là kết quả tất yếu. Muốn bứt phá cần phải có sự mạo hiểm, đó là yếu tố đầu tiên cần có để tạo nên cái “hay”. Mà, thường thì ít ai dám mạo hiểm.
1.2.Chạy theo nhu cầu
Nếu như bản thân bạn học không giỏi ngoại ngữ, hay bạn vẽ không đẹp, hát tệ, thì có một phần nhất định là do năng khiếu, sáng tác cũng vậy, bởi vậy sáng tác kiểu gì cũng có cái khó, và khi khó thì người ta đâm lười, khoan tính tới những tác phẩm ngoài vòng thảo luận, mỗi tác phẩm khi được làm ra gần như đều hướng tới lượng độc giả cũng như người xem( viết nhạc mà không ai nghe thì cũng chán lắm ) và khi mà họ không dám mạo hiểm vì sợ không một ai thích tác phẩm của mình thì việc đi theo nhu cầu của phần đông khán giả là điều nhẹ hơi nhất, khái niệm fanservice đã có từ trước, đáp ứng nhu cầu khách hàng ( đặc biệt là harem – ecchi), khi tác phẩm được đón nhận, tác giả hài lòng, nxs hài lòng và nếu sa lầy chạy theo nhu cầu, hay nói cách khác là lạm dụng nó thì sẽ giống như nghiện caffein vậy, kiểu nào thì ngày tàn cũng sẽ tới.
2. Phản ứng
2.1 Pepsi và CocaCola
Cộng đồng ngay lập tức nhận ra thay đổi này, và để có cái tranh luận thì phải có quan điểm khác nhau, ngay tắp lự 2 trường phái chính, 1 là bảo vệ, 2 là phê phán, dĩ nhiên là phản ứng dữ dội rồi, giống fan Pepsi với Cocacola vậy.
Bảo vệ, vì sao, phần lớn số lượng bảo về này là các người cảm thấy hưởng thụ nhiều nhất từ fanservice, họ thích ngọt, công ty sản xuất quyết định thêm đường hóa học, họ thấy tốt,… “ ồ, thật tuyệt, tại sao các ông lại phê phán nó nhỉ, nó đầy vị ngọt mà ?” , một bộ phận khác của bên bảo vệ thì quá trung thành hoặc quá là ngây thơ để có thể nhận ra điều gì là cần thiết nhất. Hoặc, cũng có thể là những con người tốt bụng nhất thế gian, mọi thứ đều có điểm tốt của nó và cần có thời gian để phát triển.
Đội ngũ phê phán sẽ có những dữ liệu của họ để mang ra tranh luận, như doanh thu, tỉ lệ người xem, các loại giải thưởng, vân vân,…Và khó có thể nói được cái kết cho việc tranh luận này, cái đó, đúng sai sẽ thành lịch sử khi mà ta đã biết kết quả.
2.2 Phản ứng thái quá
“Rác rưởi”, “Tuyệt phẩm”, đúng rồi, khi mà người ta cay cú quá trong tranh luận thì thường sẽ nghĩ ra các loại từ để lăng mạ đối phương, điều này dẫn tới những cái mác không hề hay chút nào cho một tác phẩm mà tác giả đã dồn hết tình yêu, nhiệt huyết vào trong đó, và những lời lẽ tâng bốc quá đà cũng không kém phần dành cho một tác phẩm có chút gì đó nổi trội trong nội dung cũng như khai thác tốt trong một thời kì mà yếu tố sáng tạo đang hẹp dần.
3. Tương lai
Vấn đề là, điều này sẽ diễn ra trong bao lâu, và cách giải quyết nào là hợp lí, có lẽ cuộc tranh luận sẽ còn dai dẳng cho tới khi 2 bên đồng nhất quan điểm, cho tới khi mà các thiên tài sáng tác xuất hiện, tới khi các tác giả mạo hiểm đưa ra nội dung mới.
Trong khi chờ đợi, chúng ta cần bình tĩnh và đưa ra cái nhìn khách quan cũng như không ngừng ủng hộ và góp ý với những nhà sáng tạo để mọi thứ tuyệt hơn. Không thứ gì chuyển biến tốt đẹp lại vèo một cái mà hòa thuận mọi nhu cầu cả. Có lẽ thời cần một thời gian để những bộ não mệt mỏi nghỉ ngơi, và khi mọi thứ tố đẹp hơn, sáng tạo sẽ lại khởi sắc.