Loli là từ dùng để ám chỉ:
- Những bé gái chưa kết thúc dậy thì (thường <17 tuổi).
- Những cô gái tuy trưởng thành nhưng thân hình vẫn như trẻ con.
- Những bé gái tuy nhỏ tuổi nhưng thân hình phát triển như người lớn. (Loli BB/Loli Big Boobs: Loli ngực to)
Các bạn có thể tìm hiểu thêm về “loli” tại đây.
Gyūnyū đã đăng tải trên Twitter của mình như sau:
“Nó có thể là quy định, nhưng lúc mà tôi uống rượu cùng [đồng nghiệp trong giới mangaka] Uran lúc trước, chúng tôi nói về chuyện “loli” không còn xuất hiện trên các tạp chí chính thống ở Nhật Bản nữa. Dù cho nó đắt, hay như thế nào đi nữa, cũng chẳng thể nào chúng được chuyển thể thành anime. Và tất nhiên, nếu không được chuyển thể thành anime thì chẳng còn nhà xuất bản nào chịu mặn mà đến vấn đề này nữa cả. Về sau, có thể còn không xuất bản được loli. Loli đang dần mất thị trường, kể cả thị trường ở ngoại quốc. Chúng ta như đang bị bao vây hoàn toàn vậy”.
Gyūnyū cũng đã đề cập đến việc gần đây, Amazon đã hủy bỏ một số tựa light novel điện tử trên cửa hàng ở Mỹ:
“Bốn năm trước, manga ‘Joshi Shougakusei Hajime Mashita P!’ của tôi đã bị xóa khỏi hệ thống Amazon tại Nhật Bản và nó chẳng thể nào tiếp tục phát hành trên các ứng dụng khác. Tôi nghĩ chúng ta sẽ càng ngày càng thấy rõ ràng những sự việc như vậy trên bất kỳ nền tảng nào, bất kỳ quốc gia nào… – Họ đã áp đặt các hạn chế lên các suy nghĩ chủ quan của mình”.
Những dòng twitter của Gyūnyū như đang nói lên thực trạng của “tiểu thể loại” loli. Rằng chúng đang dần dần bị mất đi thị phần của mình, mặc dù lúc trước, đây là một trong những thể loại rất phổ biến tại Nhật Bản và một số quốc gia khác.
Điển hình như một vụ việc mới đây tại nước Úc, đã có một nhà chính trị gia lên tiếng với Quốc hội nước này về việc là nên hạn chế những thể loại ấu dâm như loli. Nhiều quốc gia dường như đang xem “thể loại” này như “sa ngã”.
Hay trong một bài viết cách đây một năm, thậm chí “loli” còn xuất hiện một cộng đồng đông đảo là “lolicon”, trong đó “nhân vật nữ trẻ tuổi” thường được miêu tả một cách “khiêu dâm dễ thương” hay còn được gọi là ero kawaii.
Nói chính xác, thuật ngữ này cũng đề cập chính đến từ paraphilia hay thuần Việt hơn là “Lệch lạc xu hướng tình dục”. Những mẩu chuyện, phim ảnh liên quan đến lolicon đều thường được các quý ông trẻ tuổi mua lại.
Nhiều hiệu sách và sạp báo nói chung đều công khai mua bán tài liệu minh họa về lolicon nhưng cũng đã từng có trường hợp cảnh sát cấm phát hành truyện tranh lolicon.
Các cửa hàng Burusera phục vụ cho những người đàn ông đam mê lolicon bằng cách bán quần lót chưa giặt, đàn ông có thể hẹn hò với những người trẻ tuổi thông qua CLB điện thoại và một số nữ sinh còn đứng dưới ánh trăng làm gái mại dâm.
Theo Michael Darling, các nữ mangaka lolicon gồm có Chiho Aoshima, Aya Takano và Kaworu Watashiya. Nó đã cho thấy các cô gái trẻ dễ thương hơn nhưng cũng phần nào khơi dậy “ham muốn ấu dâm” ở nam giới trong thế giới hiện nay. Nói cách khác, lolicon chẳng khác gì “chất xúc tác” để gợi ấu âm trong nam giới.
Tại Anh việc sở hữu những thứ liên quan lolicon đã trở thành bất hợp pháp. Các nhóm phụ huynh và nhiều người dân ở Nhật Bản đã tổ chức kiểm soát mạnh mẽ hơn và luật pháp phải chặt chẽ hơn đối với manga lolicon cùng những sản phẩm tương tự khác.
Đúng thật, bằng những lý do trên, việc mà các chính quyền sở tại và nhiều nhà nước trên thế giới lên tiếng muốn “cấm nhập khẩu” loli cũng là chuyện hiển nhiên. Nhưng quan trọng hơn hết vẫn là từ ý thức của mỗi con người, của mỗi quốc gia.