Trong khắp thế giới Tây Du Ký, có rất nhiều yêu ma bản lĩnh cao cường nhưng chỉ duy nhất Tôn Ngộ Không dám đến Long Cung đoạt bảo và náo loạn Địa Phủ xóa tên khỏi sổ Sinh Tử. Kể lại cả tập phim thì khá dài, đơn giản là vào giữa đêm hôm đó, linh hồn của Ngộ Không bị Hắc Bạch Vô Thường trói và kéo đến Địa Ngục.
Lúc trước khi nghe Hắc Bạch Vô Thường nói tuổi thọ của mình đã hết, Ngộ Không cũng đã vô cùng tức giận rồi: “Lão Tôn này đã vượt ra ngoài ba cõi, không còn ở trong ngũ hành, đâu còn thuộc Diêm Vương quản lí nữa. Cớ sao dám hồ đồ đến bắt ta?”.
Hắc Bạch Vô Thường bắt linh hồn của Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không tu được thuật trường sinh, lấy được Định Hải Thần Châm ở Long cung. Thần thánh, cao siêu vậy, tại sao lại bị Hắc Bạch Vô Thường kéo được xuống âm phủ? Xin trả lời rằng ở thời điểm đại náo thiên cung, Tôn Ngộ Không thực chất cũng chỉ là một con khỉ bình thường bản chất động vật nhưng hơn giống loài là hắn biết Đạo pháp. Chuyện Hắc Bạch Vô Thường bắt được cũng là lẽ bình thường.
Mỹ Hầu Vương lúc đó đã không tuân theo sự sắp đặt của Địa Phủ, hoàn toàn bỏ qua các quá trình như uống canh Mạnh Bà, qua cầu Nại Hà hay Lục Đạo Luân Hồi, trực tiếp cầm Kim Cổ Bổng xông vào đại điện Diêm La. Chuyến đi đến Địa Phủ của Tôn Ngộ Không dù là ngoài ý muốn nhưng lại không hề vô ích, không những xóa bỏ được tên của mình khỏi sổ Sinh Tử, mà ngay cả đám hầu tử hầu tôn cũng được Ngộ Không gạt ra khỏi sự luân hồi.
Tôn Ngộ Không là nhân vật duy nhất có thể náo loạn Địa Phủ, tự tay xóa sổ Sinh Tử
Thử hỏi rằng Địa Phủ dễ dàng náo loạn như vậy, tại sao các yêu quái khác phải cực khổ tu luyện làm gì? Chỉ cần xuống Địa Phủ trực tiếp xóa tên khỏi sổ Sinh Tử không phải là dễ dàng trường sinh bất lão sao? Thế nhưng ngoài Tôn Ngộ Không ra không ai dám làm điều này cả.
Bản lĩnh của Tôn Ngộ Không lúc đó có thể nói là thần thông quảng đại nhưng không phải là vô địch trong Tam Giới. Địa Phủ thực chất có rất nhiều cao thủ lợi hại, thậm chí là cả Địa Tạng Vương Bồ Tát, nên dựa vào bản lĩnh của Ngộ Không thực chất không thể dễ dàng náo loạn Địa Phủ.
Địa Tạng Vương Bồ Tát không xuất hiện ngăn cản Ngộ Không náo loạn Địa Phủ, chắc hẳn phải có ý đồ từ trước
Thân thế và địa vị “trong tương lai” của Tôn Ngộ Không
Địa Phủ vốn biết rất rõ tiền kiếp kim sinh của mỗi người, họ không dốc sức ngăn cản có lẽ vì thân thế lai lịch của Ngộ Không là rất lớn và đã ngầm tính được sau này con khỉ này sẽ mang trọng trách gì. Khi Ngộ Không đánh vào Diêm La Điện, Diêm Vương đã nói rằng: “Thượng Tiên bớt giận, thiên hạ vốn rất nhiều tên họ trùng nhau, rất có thể đã bị nhầm lẫn với người chết nào đó”. Tại hồi nạn cây Quả Nhân Sâm, Thọ Tinh tại Ngũ Trang Quan đã nói với Tôn Ngộ Không rằng: “Ngài tuy là Thượng Tiên, còn là Thái Ất tản số, nhưng chưa nhập chân lưu”.
Địa Phủ biết rất rõ thân phận của Tôn Ngộ Không nên không muốn can thiệp quá nhiều
Như vậy thân thế của Tôn Ngộ Không có thế rất lớn, vì vậy mà người của Địa Phủ không muốn bị liên lụy quá nhiều. Ngược lại các yêu quái khác dù bản lĩnh cao đến đâu nhưng chỉ cần xông vào Địa Phủ nửa bước đều sẽ bị tiêu diệt.
Người tu luyện xuất khỏi tam giới, Diêm Vương cũng không thể quản
Sinh tử xác thực là thuộc về quá trình mà người tu luyện phải vượt qua. Thạch Hầu thiên tư cực cao, theo Tổ sư Bồ Đề học được bản lĩnh cao cường, lại có Pháp bảo là “Định Hải Thần Châm” (gậy Như Ý), từ đó sở hữu năng lực thoát khỏi sự quản lý của các Thần tầng thứ thấp tại địa phủ, vượt qua sinh tử.
Thạch Hầu tiến bộ cực nhanh, ngay từ đầu đã đạt tới trình độ thoát khỏi sinh tử, thật là lợi hại. Như vậy người tu luyện, chỉ cần có thể dũng mãnh tinh tấn, thì thoát khỏi sinh tử cũng không phải là việc khó. Chưa kể Tôn Ngộ Không ngay từ đầu đã là người được chọn của Phật môn, tất cả những gì Ngộ Không làm là những việc mà hắn bắt buộc phải trải qua theo sự an bài của Thiên mệnh.
Giới tu luyện có câu: “Siêu xuất ngũ hành”. Câu đó có ý rằng, thân thể người đó không còn tồn tại trong ngũ hành nữa. Từ xa xưa, Trung Quốc phân vật chất thành 5 loại: kim, mộc, thủy, hoả, thổ. Chúng tương sinh, tương khắc, cấu thành nên mọi sự vật hiện tượng trong thế giới. Khoa học Tây phương cũng tìm những nguyên tố hoá học có quan hệ đối ứng với ngũ hành.
Vì thân thể con người cấu thành từ ngũ hành nên đương nhiên sẽ bị khống chế, tuân theo các quy luật của vật chất. Khi một người tu luyện thông qua tu luyện tự cải biến cơ sở vật chất trong thân thể thì cơ thể của họ không tiếp nhận những quy luật trước đó của vật chất, những hiện tượng như trường sinh bất lão, cải lão hoàn đồng theo đó xuất hiện cũng rất tự nhiên!
Do đó, sinh tử đối với người tu luyện mà nói thì căn bản không phải là chướng ngại gì cả. Câu nói “coi cái chết tựa như sự trở về” (thị tử nhi quy) thực ra bắt nguồn từ đó, chết không có gì là đáng sợ hết, cũng giống như là trở về nhà thôi. Vì thế trong lịch sử, người tu luyện chân chính đều không quan tâm tới sinh tử, ấy là vì họ đã minh bạch ý nghĩa của sinh tử rồi.
Còn đối với người không chân tu mà nói, thì khó mà lý giải nổi. Đây không phải là lý tưởng vĩ đại gì ở nhân gian, mà đối với người tu luyện, thì đó là minh bạch chân lý vũ trụ, minh bạch ý nghĩa của kiếp người và chi tiết Tôn Ngộ Không đại náo âm phủ chính là cách minh họa khéo léo và tinh tế cho lý tưởng đó.
Nguồn: Gamek.vn