Trong One Piece, Nụ cười vô tư của người dân ở ngôi làng nghèo đói Ebisu hẳn sẽ khiến nhiều người phải mỉm cười.
Chapter 930 One Piece ra mắt tuần trước đã đã hé lộ cho khán giả rất nhiều thông tin hay ho, có một chi tiết đáng chú ý trong tập này là việc Zoro “lạc” đến ngôi làng Ebisu.
Ấn tượng đầu tiên về ngôi làng Ebisu là nơi đây rất nghèo dân chúng ăn không bao giờ được no nhưng trên miệng của bất cứ ai cũng nở một nụ cười thật tươi vì họ nghĩ rằng “con người là sinh vật duy nhất biết cười” nên không thể lãng phí nó.
Ebisu chắc chắn không phải là ngôi đàng nghèo đói duy nhất ở Wano nhưng nó có lẽ là ngôi làng duy nhất mà tiếng cười đầy ắp không gian. Được biết, làng Ebisu, được đặt theo tên của vị Phúc thần duy nhất đến từ Nhật Bản trong số Thất Phúc Thần vốn toàn xuất thân từ Ấn Độ hay Trung Quốc.
Vị thần ấy là con cả của 2 vị thần tạo nên Nhật Bản, Izanami và Izanagi, nhưng ngay từ khi mới lọt lòng đã bị mẹ cha vứt bỏ xuống trần gian vì thân hình dị dạng xấu xí. Dù vậy, ông vẫn luôn vui cười trước mọi hoàn cảnh và sẵn sàng giúp đỡ bất kì ai. Và rồi sau khi vượt qua vô số gian truân thử thách, Ebisu đã trở thành một vị thần của sự may mắn, vui đùa. Bởi lẽ đó, người Nhật có quan niệm ”nếu không cười, may mắn sẽ bay đi hết”.
Trong One Piece, người dân tại làng Ebisu có lẽ là những người thấm nhuần và áp dụng nhiều nhất triết lí này, họ cười dù đói khát, cười lúc buồn và cả khi khóc, nhưng lại sẵn sàng sẻ chia, cho đi dù không được nhận lại kể cả với người không quen biết.
Bằng chứng rõ ràng nhất là việc một cô bé đã tiến lại gần Zoro và mời anh một chén nước với câu nói nhấn mạnh “nước này sạch, hổng đau bụng đâu mà”, dù bản thân những người dân nơi đây phải sống cuộc đời đói khổ, đến nước uống cũng phải đi mua nhưng họ không để số phận đánh gục mình, họ vẫn luôn tươi vui, hiếu khách khiến Zoro cảm thấy rất ngạc nhiên.
Bỗng nhiên tôi nhớ tới cô bé O-Toko mà nhóm Sanji, Usopp, Robin và Franky gặp trước đây ở thủ Đô Hoa cũng có lối suy nghĩ, hành xử hệt như vậy. Chắc chắn Oda sẽ không một làm một điều thừa thãi như thế mà không có chủ đích. Hơn thế nữa, khuôn mặt của Toko có rất nhiều điểm tương đồng với Tonoyasu, từ nụ cười, lông mi tới cả bộ nhá,..
Thế nhưng tại sao cô bé phải rời làng mình, rồi tại sao lại làm nô tì cho đệ nhất kĩ nữ chốn kinh thành đầy thị phi? Tôi nghĩ đây hẳn phải là một câu chuyện có nhiều ẩn tình.
Dù sao đi nữa, thứ đáng nhớ nhất ở chap 930 chính là câu chuyện về nụ cười đấy! Nên nếu có thể, hãy luôn tươi cười trong mọi vấn đề của cuộc sống nhé! Dù đội tuyển Việt Nam hôm qua có thua Nhật Bản nhưng các “người hùng” của chúng ta cũng đã chiến đấu rất quả cảm rồi. Cùng cười vang để đón đội tuyển Việt Nam về nước trong vòng tay của đồng bào nào.
Nguồn: One Piece FC in VietNam